The shurangama mantra The shurangama mantra | Page 204
【KINH LĂNG NGHIÊM TRÍCH ĐOẠN】
chỗ đồng ấy, nhờ sức thiền định mài giũa lục căn, đến thấy
nghe thông nhau, sự dụng của lục căn muốn hợp hay tách ra
đều được tự do thành tựu, trong ngoài sáng suốt như lưu ly,
gọi là thức ấm hết, thì lúc ấy được siêu việt Mệnh Trược.
Nhưng quán xét nguyên nhân là do bởi Võng Tượng (mường
tượng) Hư Vô, Điên Đảo Vọng Tưởng (5) làm gốc.
l.- A Nan! Người tu thiền định, khi dứt được hành ấm, trở về
chỗ cội gốc của Thức Ấm, sanh diệt đã diệt mà nơi tinh diệu
của tịch diệt chưa được viên thông, có thể khiến lục căn thông
dụng lẫn nhau, cũng thông với cái giác tri của các loài trong
mười phương, do sự thông dụng ấy mới được đi vào chỗ cội
gốc của Thức Ấm. Nếu ở chỗ trở về mà lập cái nhân Chơn
Thường, sanh tâm thù thắng, thì bị đọa vào cái chấp "Năng
nhân, sở nhân", làm bạn với bọn ngoại đạo tóc vàng, nhận chỗ
"căn bản của vô minh" làm nơi sở quy, mê lầm tánh Bồ Đề, lạc
mất tri kiến Phật, ấy gọi là lập cái tâm sở đắc, thành cái quả sở
quy, trái xa viên thông, ngược đạo Niết Bàn, thành giống ngoại
đạo thứ nhất.
2.- Người tu thiền định, khi dứt được Hành Ấm, sanh diệt đã
diệt, mà nơi tinh diệu của tịch diệt chưa được viên thông, nếu
ở chỗ cội gốc của thức Ấm, ôm làm tự thể của mình, cho tất cả
12 loại chúng sanh khắp hư không đều phát xuất từ thân ta,
sanh tâm thù thắng, thì bị đọa vào cái chấp "Năng phi năng"
(6), làm bạn với bọn ma dân hay hiện thân vô biên ở cõi Sắc
giới, mê lầm tánh Bồ Đề, lạc mất tri kiến Phật, ấy gọi là lập cái
tâm năng vi, thành cái quả năng sự, trái xa viên thông, ngược
đạo Niết Bàn, sanh Đại Mạn Thiên, thành giống chấp ngã thiên
viên thứ hai (thiên viên chưa được viên thông, chỉ có một
nửa).
3.- Người tu thiền định, khi dứt được Hành Ấm, sanh diệt đã
diệt, mà nơi tinh diệu của tịch diệt chưa được viên thông, nếu
ở nơi cội gốc của thức ấm khởi tâm nương tựa, tự nghi thân
tâm mình từ đó mà ra, mười phương hư không đều từ đó sanh
khởi, bèn nhận chỗ đó là cái thể chơn thường, là nơi chẳng
sanh diệt. Ở chỗ sanh diệt chấp là thường trụ, chẳng những
chẳng thấy tánh chơn bất sanh diệt, mà còn nhận lầm tánh
sanh diệt hiện tại, an trụ tại chỗ mê lầm này, sanh tâm thù
_ 204 _