The shurangama mantra The shurangama mantra | Page 198
【KINH LĂNG NGHIÊM TRÍCH ĐOẠN】
đều từ một nguồn gốc phát sanh ra, giống như bụi trần lăng
xăng, ấy là chỗ căn cứ địa của ngũ căn, đây gọi là phạm vi của
Hành Ấm. Nhưng tánh của Hành Ấm vốn chẳng lăng xăng, sở dĩ
lưu chuyển chẳng ngừng là do tập khí của nhiều kiếp, nếu tánh
ấy trở về vắng lặng, tập khí dứt sạch, tướng lưu chuyển hết,
như làn sóng lặng trở về nước yên, gọi là Hành Ấm hết, thì lúc
ấy được siêu việt Chúng Sanh Trược. Nhưng quán xét nguyên
nhân là do bởi U-Ẩn Vọng Tưởng (l) làm gốc (Hành Ấm lưu
chuyển vi tế, động mà chẳng động nên gọi là U-ẩn).
l.- A Nan nên biết! Trong lúc thiền định, khi được chánh tri,
chánh tâm sáng suốt, mười loại thiên ma chẳng còn được dịp
quấy phá, mới được truy cứu cùng tột cội gốc sanh diệt của các
loài. Quán xét cái cội gốc đó mà khởi tâm so đo, thì người ấy bị
đọa vào hai loại Vô Nhân Luận:
a) Thấy sự bắt đầu vô nhân. Tại sao vậy? Người ấy đã dứt được
tưởng sanh diệt, nhờ 800 công đức của Nhãn căn, thấy được
tất cả chúng sanh từ 8 vạn kiếp, theo nghiệp xoay vòng, chết
đây sống đó, luân chuyển không ngừng, còn ngoài 8 vạn kiếp
thì mịt mù chẳng thể thấy được, bèn cho là từ 8 vạn kiếp đến
nay, mười phương chúng sanh trên thế giới vô nhân mà tự có.
Do so đo này, tự làm mất chánh biến tri, lạc vào ngoại đạo, mê
lầm tánh Bồ Đề.
b) Thấy sự cuối cùng vô nhân. Tại sao vậy? Người ấy đã biết
được căn bản của sự sanh, như người sanh người, chim sanh
chim, xưa nay con quạ vẫn đen, con cò vẫn trắng, trời người
vẫn đứng thẳng, thú vật vẫn đứng ngang, trắng chẳng do tẩy
mà thành, đen chẳng do nhuộm mà nên, từ 8 vạn kiếp nay vẫn
không dời đổi, nay đến tận hết hình thể này cũng vẫn như thế.
Bổn lai của ta chẳng thấy Bồ Đề thì làm sao lại có sự tu thành
Bồ Đề! Vì mê lầm cho tất cả sự vật đều vốn vô nhân, do so đo
này, tự làm mất chánh biến tri, lạc vào ngoại đạo, mê lầm tánh
Bồ Đề.
- Ấy gọi là ngoại đạo thứ nhất lập Vô Nhân Luận.
2.- Trong lúc thiền định, chánh tâm sáng suốt, ma chẳng được
dịp quấy phá, quán xét cùng tột cội gốc của sanh diệt, thấy luôn
luôn như vậy chẳng biến đổi, ngay nơi đó khởi tâm so đo, chấp
_ 198 _