The shurangama mantra The shurangama mantra | Page 187
【KINH LĂNG NGHIÊM TRÍCH ĐOẠN】
thiên đàng địa ngục đều chẳng ngăn ngại, ấy gọi là tập trung tư
tưởng ngày càng sâu đậm, lâu ngày hóa thành, chẳng phải
chứng thánh; chẳng tự cho là thánh, gọi là cảnh giới tốt, nếu
cho là thánh, liền lọt vào tà ma.
9. Trong lúc tham cứu diệu minh, đến chỗ sâu xa, bỗng ở nửa
đêm, thấy được các đường phố và bà con phương xa, nghe
được tiếng nói của họ, ấy gọi là tâm bức bách quá mức bay ra,
nên cái thấy thấu qua vật chất, chẳng phải chứng thánh; chẳng
tự cho là thánh, gọi là cảnh giới tốt, nếu cho là thánh, liền lọt
vào tà ma.
10. Trong lúc tham cứu diệu minh, thấy hình thể của thiện tri
thức, trong giây lát hiện ra đủ thứ biến đổi, ấy gọi là tâm tà bị
yêu mị, hoặc thiên ma xâm nhập, thình lình thuyết pháp, thông
đạt diệu nghĩa, chẳng phải chứng thánh; chẳng tự cho là thánh,
gọi là cảnh giới tốt, nếu cho là thánh, liền lọt vào tà ma.
- A Nan! Mười thứ cảnh giới thiền định trên, đều do Sắc Ấm và
dụng tâm giao tranh lẫn nhau mà hiện ra. Chúng sanh ngu mê
chẳng tự xét kỹ, gặp nhân duyên này mà chẳng tự biết, nói là
chứng thánh thành đại vọng ngữ, đọa địa ngục A Tỳ.
- Sau khi Như Lai nhập diệt, trong thời mạt pháp, các ngươi
phải theo lời dạy bảo như trên khai thị người tu, hộ trì cho họ
thành Vô Thượng Đạo, chớ để cho thiên ma được dịp quấy phá.
II - MA THỌ ẤM
- A Nan! Người tu thiền định, khi dứt được Sắc Ấm, tâm thấy
chư Phật như bóng hiện trong gương, dường như có sự chứng
đắc, nhưng chưa được thọ dụng. Cũng như người bị bóng đè,
tay chân vẫn còn, thấy nghe rõ ràng, vì tâm bị tà bên ngoài xâm
nhập, chẳng thể cử động được, ấy gọi là phạm vi của Thọ Ấm.
Nếu bóng đè hết, tâm lìa sắc thân, được tự thấy mặt mình, ở đi
tự do vô ngại, gọi là Thọ Ấm hết, thì lúc ấy được siêu việt Kiến
Trược.Nhưng quán xét nguyên nhân, là do Hư Minh Vọng
Tưởng (2) làm gốc.
l. A Nan! Đang lúc thiền định, thấy ánh sáng chói lọi, trong tâm
ức chế quá mức, bỗng sanh lòng buồn bã, cho đến thấy các loài
ruồi muỗi như con của mình, thương xót rơi lệ, ấy gọi là dụng
công đè nén quá mức. Ngộ biết đó là vọng tưởng chẳng phải
chứng thánh, chẳng mê chẳng chấp, lâu tự tiêu diệt; nếu cho là
_ 187 _