ĐỊA MẪU TỪ BI
Mẫu Hoàng từ giã con thơ,
Hóa thân chớp nhoáng, phút giờ chia tay.
Hư không ngự mây đài, thượng cõi,
Ðiển quang minh chiếu rọi khắp nơi,
Huyền vi biến hóa, chuyển đời,
Truyền kinh châu ngọc, bao lời thiết tha.
Chẳng thấy ai lệ sa nhớ Mẫu,
Chốn Trường Giang, gợi nỗi nhớ thương,
Ngự thuyền lướt sóng trùng dương,
Nào ai để dạ vấn vương, lòng sầu.
Mẹ thương con, chẳng câu phiền trách,
Lòng ước mong huyết mạch trùng phùng,
Sớm về Điện ngọc Diêu Cung,
Con lành cố gắng hiếu trung, tu hiền.
Hội Tý Sửu, khai Thiên, tịch Ðịa,
Vạn sự thành, hiếu nghĩa vi tiên,
Chơn kinh Địa Mẫu diệu huyền,
Hơn trăm tám chục câu, khuyên răn đời.
Mỗi câu mỗi ý lời Mẹ thuyết,
Cũng từ nguồn mạch huyết chảy ra,
Gồm bao lời ngọc, thiết tha,
Chẳng phải lầm lạc đâu, mà ngờ nghi.
Khắp gia gia đều trì niệm mãi,
Thì mùa màng, cây trái hoằng sai,
Ấm no hưởng lạc trần ai,
Cuộc đời chẳng bị nạn tai dập dồn.
Ðiển quang Mẹ bảo tồn trường cửu,
Ðộ con thơ hội đủ Diêu Cung,
_25_