Que Huong Magazine No.1 - 2015 | Page 34

NGƯỜI VIỆT NAM Ở NƯỚC NGOÀI KHUYẾT DANH (CH SÉC) TIẾNG THƠ (SƯU TẦM) XUÂN Em có nghe không ở ngoài kia? Xuân đáo - đông tàn phút biệt chia Có thấy sương trời rơi thật nhẹ! Vương vội vô tình dáng cỏ khuya Có thấy không em, xuân đến gần Khung trời bỏ ngỏ lối vào xuân Có thấy chim đùa trên cành thẳm Rộn bước tưng bừng những đôi chân? Và nắng theo về, xuân rất xanh Bên em, và cả ở bên anh Tình xuân nồng ấm hòa một khúc Rải khắp nhân gian những giọt lành Anh thấy xuân về đất nở hoa Còn em có thấy phút reo ca? Của đàn én nhỏ đôi cánh nhỏ Chở đến trời xuân chút đậm đà Em có nghe chăng những cuộc đời Cười vui trong nắng ấm xuân tươi Và em có thấy từ đâu đó Hạnh phúc đan xen lẫn tuyệt vời CHO MÙA HẠ CŨ Một trưa này ta về ngang trường cũ Sân vắng hoe đỏ cánh phượng rụng đầy Mình ra đi đã mấy mùa hoa nở Bạn bè xưa, năm ấy, có đổi thay? Tìm kỉ niệm, mài chân trên đường sỏi Gọi mãi tên người chỉ thấy tiếng ve kêu Ta lại nhớ về một mùa hạ trước Góc lớp này bàn ghế cũ liêu xiêu Giữa hạ này đi tìm mùa hạ cũ Cứ mỗi khi hoa phượng nở đỏ lòng Cứ mỗi khi ve gào lên thương nhớ Lại giật mình gọi một chút xa xăm... Có phải em nghe hết nhọc nhằn Dẫu rằng còn đó chút băn khoăn Em à! Nương mạ ra giêng cấy Đàn nghé thôi thì gửi bạn chăn BÀ ƠI! BÉ DIÊN AN (HÀ LAN) CHÍNH NHÂN (LB NGA) NHÌN THU NHỚ NHÀ Gió tự đâu về nắng mênh mang Rừng phong kín lối nhuốm thu vàng Trời cao rờn rợn, lòng man mác Bên đó bây giờ thu đã sang? Ôi những hàng thông hun hút sâu Bờ lau mấy dải tím chân cầu Đường xa đôi bóng người rảo bước Để một mình ta với nỗi sầu Đâu phải lòng ta không biết yêu Mùa thu mơ mộng những ban chiều Mà bởi trong lòng bao niềm nhớ Chỉ thấy thu buồn, bến tịch liêu Cứ mỗi dịp hè về hay xuân tới Chị em mình lại háo hức về nhà Quê nội nơi mình luôn nhớ thiết tha Với sông La, núi Nhẫn, bến Cam Hoa. Nhớ không em cứ mỗi dịp Tết về Ta lại quay quần bên bà nội Mấy chị em mình cứ vui như hội Chị nghe bà kể chuyện bố ngày xưa. Nhớ không em mùa hè bà ốm nặng Bố đưa mình về chăm sóc bà yêu Vậy mà ta chẳng giúp được gì nhiều Em lo thả diều chị lo dầm nắng. Hôm nay đây bà đã không còn nữa Chị em mình sẽ nhớ mãi khôn nguôi Ánh mắt bà nhìn các cháu vui cười Âu yếm, hiền từ, yêu thương, hi vọng. Ơi rặng Thùy dương, ơi nước Nga! Ơi bóng chiều thu Matx-cơ-va Cho ta nhắn vội về bên nớ “Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà”. Em hãy về đi, xuân chín rồi Em về sắm sửa tết đi thôi Vun gốc hồng đào đương trổ búp Vén cội hoàng mai chớm đâm chồi Anh ở bên này xa r